Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

Tập viết

Muốn tập viết mà khó quá.

Viết với mình luôn là một việc khó, việc khó nhất trong tất cả các việc khó! Ngay từ lúc đi học vỡ lòng, mình lúc nào cũng phải đánh vật với cái bút và lọ mực. Suốt những năm cấp 1, cấp 2,  quần áo, tay chân, sách vở của mình lúc nào cũng lem nhem, mà chữ thì vẫn xấu và to như gà bới. Đến bây giờ vẫn vậy, chữ xấu và to.

Đấy mới chỉ là cơ học thôi, còn viết cho ra văn mới là vật vã. Suốt cả thời phổ thông, chả có được bài văn nào ra hồn. Nhờ có Bố làm cho một bài về con lợn, mình mới được hưởng cái vinh dự đọc bài tập làm văn trước lớp. Cảnh sợ hãi khi cả trường thi vắng tanh vì tất cả đã về hết, mình vẫn đang vật lộn với con chữ năm thi chuyển cấp cấp 2, hay cái niềm vui vỡ òa khi được 5 điểm môn văn thi tốt nghiệp cấp 3 mình vẫn nhớ tới bây giờ.

Nhiều năm qua đi, qua phổ thông không còn phải tập làm văn nữa, rồi nghề nghiệp của mình không liên quan nhiều chuyện viết lách, thêm nữa chữ xấu là truyền thống của ngành, nên cũng không mấy bận tâm đến chuyện rèn chữ rèn người làm gì!

Thế mà bây giờ phải viết một thứ hoành tráng, viết cho người khác đọc, viết để in  sách! Cả năm rồi chả viết được. Thầy  khuyên nên viết blog. Em yêu cũng bảo viết cái gì đó. Mãi cũng chả muốn viết đâu, nhưng chả lẽ dậm chân mãi, đành làm blog này. Mà viết gì giờ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỮA